Vậy
nên người ta mới có câu "chỉ mất 2 năm để học nói, nhưng phải mất cả đời để
học cách im lặng".
"Im
lặng là vàng", không phải ngẫu nhiên mà người ta mới nói với nhau câu này.
Bởi thường thì ai cũng thế, rất dễ để nói ra, bàn luận hay thậm chí là phán xét
một điều gì đấy. Còn im lặng để suy xét, để giữ cho mình bình tĩnh hoặc tránh
không bình luận, can dự vào vấn đề của người khác không liên quan đến mình lại
rất khó.
Trong
cuộc sống, giữa nói và im lặng - tất cả đều cần đúng người, đúng hoàn cảnh và
thời điểm. Tuỳ vào từng trường hợp mà chúng ta hãy học cách lên tiếng, nói thế
nào cho đúng hay im lặng thế nào để thật khéo léo và thông minh.
Nếu
có việc gấp, hãy từ từ nói
Lời
nói như mũi dao, nên đừng tuỳ tiện dùng nó để đâm người khác
Hãy
chỉ nói những điều đúng sự thật và bản thân cảm thấy chắc chắn
Trong
mọi hoàn cảnh hãy nhớ, hành động luôn có giá trị hơn lời nói. Người ta sẽ đánh
giá bạn dựa trên những gì đã làm được, chứ không phải việc bạn hẹn hứa, vẽ ra
viễn cảnh như thế nào.
Việc
bản thân không hiểu rõ, cách an toàn nhất để trình bày chính là cẩn thận
Tuy
nhiên, hãy hài hước một cách thật tinh tế và có duyên. Đừng ngớ ngẩn biến mình
thành người vô duyên vì thiếu sự khéo léo.
Lắng
nghe những điều người khác nói về mình cũng sẽ thể hiện sự trân trọng
Có
những chuyện nhất định không thể đi đâu cũng nói, gặp ai cũng kể. Đừng dễ dãi
chia sẻ câu chuyện của bản thân cho bất cứ ai.
Nếu
như không rõ, hãy im lặng. Đừng tuỳ tiện phán xét những câu chuyện không phải của
mình.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét